64 lượt xem

Những Bài Thơ Mừng Đằng Mừng Xuân – Tươi Mới Và Dịu Dàng

Xuân đến tưng bừng trên bầu trời, nắng mới và gió đông vui hát. Hơi sương thức tỉnh giấc mơ hồng, cầu vồng rực rỡ lãng du. Những hạt mưa nhỏ rơi như sương mù, bồ câu nựng bạn gật gù ngoài hiên. Làng xôm tụ, chợ phiên nhộn nhịp, cây non phơi phới trên miền đất xuân. Má hồng đương độ thanh tân, mắt đen lúng liếng phân vân bao người. Hội xuân Quan họ đến mời, thơ yêu mắc cạn tràn đến từ muôn năm. Dịu dàng từ thuở chân như, đa đoan thi sĩ say từ… muôn năm.

Xuân gửi những ân tình cho nhau, trao vần thơ đẹp và nụ cười xinh. Nối vòng tay lớn đón vui bè bạn, cởi lòng chia sẻ và đón bình minh. Xuân chúc cho nhau vẹn nguyên nghĩa tình, tảo tần gian khó kiếp mưu sinh. Buông tay rơi hết, lòng thanh thản, yêu người mãi mãi, Xuân lung linh. Xuân chúc cho nhau đẹp đạo đời, hoa lòng nhân ái nở muôn nơi. Nghĩa nhân vun xới cây hồng phúc, gương sáng ông cha mãi rạng ngời. Xuân gửi cho người những yêu thương, xóm thôn rộn rã, đẹp phố phường. Tự tin đối mặt không hèn lụy, phấn đấu hết mình sống thiện lương. Xuân chúc bình an đến mọi nhà, người người hạnh phúc đẹp như hoa. Từ tâm, hỉ xả, lòng an lạc, ơn nghĩa, chân tình, yêu thiết tha. Chén rượu mừng xuân ta chúc ta, hồn nhiên vui sống, mộng thi ca. Chăm sóc cây tình xanh vạn nẻo, non nước thanh bình… Xuân bao la.

Cúc họa mi nằm im như chúm chím, với sắc tím dịu dàng. Ngọn gió phân vân ôm chồi non thức giấc tươi tắn. Như là Họa mi, cúc họa mi duyên dáng và duyên dáng. Bao mùa xuân đã thiên di, họa mi vẫn tím, em thì vẫn xinh. Hoa nắng và hồn thơ rưng rức, tóc thả tình xuống mơ.

Chân trần nà nõn gái quê, tóc thơm hương bưởi bùa mê hồn làng. Mạ non dệt cánh đồng vàng, thơ mơ rộn rã mùa màng bội thu. Cánh cò vỗ nhịp lời ru, trời cao ngơ ngác trăng lu ưu phiền. Gái quê duyên dáng dịu hiền, thơ yêu lạc lối sang miền mộng mơ. Chắt vần, chuốt chữ, nạm thơ, thả lên Cung Quảng vu vơ lời trầm. Thoảng trong gió tiếng huyền cầm, run run phím nhớ, thương thầm gái quê.

Sù sì đội nắng cõng mưa, rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng. Lúa thơm từ cánh đồng vàng, hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê. Người còn đợi bến sông mê, người đi biền biệt sơn khê phương nào. Tháng ba nhớ đến cồn cào, đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa. Bao mùa người đã đi xa, nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ. Ngược hồn về giữa giấc mơ, nhặt bông gạo đỏ ấu thơ thắp lòng.

Cảm nhận mùa xuân rực rỡ, lá vàng rụng đầy hiên. Nâng ly rượu để gửi tâm tình, chạnh lòng với muôn nỗi niềm. Xuân vẫn đang đi tìm, những bông hoa ngủ quên, những hạt mầm chưa lên. Anh vẫn còn nguyên nụ hôn, đợi em ngày về phố. Con tim hồng đong đầy nỗi nhớ, trách ai sao hững hờ. Tuổi bẩy mươi thầm mơ, hoa tình yêu thơm nở. Bóng hồng nào ngang qua, ngỡ em về đến ngõ. Giọt sương hay giọt lệ, lặng thầm đậu trên môi. Tiếng đất trời chuyển dạ, mùa xuân xanh… đơm chồi!

Câu thơ viết gửi cho người, giữa đêm đông lạnh đầy vơi giọt đời. Một mình ta với đêm trôi, thương cây lá rụng ngoài trời heo may. Dốc ly cạn giọt đắng này, thương ai bóng đã hao gầy giấc mơ. Nhủ lòng chuốt lại đường tơ, đong đưa thả thính tình thơ chiều tà. Đường đời bước tiếp còn xa, mắt mờ gối mỏi tuổi già đã sang. Một mai thương nhớ con đường, biết tìm ai cuối hoàng hôn nhạt nhoà. Sáng rồi vọng tiếng chim ca, câu thơ mặn chát lệ sa gửi người!

Đêm Trường Sa mịt mùng sóng vỗ, chỉ tiếng gà khắc khoải cầm canh. Con đứng gác phiên cuối cùng năm cũ, khi đất trời chuyển dịch vào Xuân… Phía đất mẹ chắc giờ này vui lắm! Tiếng em cười nghe ấm cả không gian. Nào kẹo, mứt, bánh chưng và hoa thắm. Nào rượu nồng và lời chúc râm ran. Thơm mãi nhé nén hương trầm mẹ thắp, nơi chùa quê một góc yên bình. Sao nhớ quá dáng cha ngồi lặng phắc, bên chậu mai vàng chúm chím nụ xinh. Và rậm rịch bước chân ngõ nhỏ, và em thơ xúng xính váy hoa. Con đứng gác nơi tận cùng sóng vỗ, trái tìm rung những nhịp đập giao mùa. Lời chúc Tết rộn ràng như thể, tiếng quê hương vừa thầm gọi tên mình. Chúng con gác ngực căng tràn sức trẻ. “Phiên gác Giao thừa… Phiên gác đợi bình minh…”

Mùa xuân tươi mới và dịu dàng tràn đến. Đường xuân chảy tràn, hoa đào khoe sắc, mai vàng khoe duyên. Tiếc nuối và muộn phiền thoáng nhiên tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu đôi bờ, để vành trăng khuyết bây giờ thêm cong. Nhìn đàn én lượn trời trong, yêu vũ điệu từng không gọi mùa. Đông cũ chưa qua, nên cơn mưa bụi ướt nhòa đường quen. Dùng dằng mưa nắng đan xen, cho mùa Xuân chín, vẹn nguyên môi cười.

Trên cao nguyên đá, mây la đà xuống thấp. Suối xanh dài, vấp đá sủi bọt trôi. Đầu Xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, sợi chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Những dãy núi như lưỡi cưa loáng nắng. Đá đứng, đá ngồi trong trẻo vầng trăng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên nẻo đường tràn đầy mơ ảo, hơi sương làm đọng trên lá vàng. Se se lạnh ủ hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân nắng mới chảy tràn, hoa đào khoe sắc, mai vàng khoe duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến hàng diều vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Xem thêm  Những bài thơ vui về tình yêu: Hãy thư giãn với những câu thơ ngọt ngào, hài hước và lãng mạn nhất

Những hạt sương nhỏ ngạt ngào, treo trên ngọn liễu, cành đào Nhật Tân. Những giọt sương thắm màu xuân, chồi non tươi tắn bâng khuâng cây cành. Gặp em cô gái Hà thành, mắt biếc long lanh, cầm nhành đào tươi. U u tàu điện tới rồi, em lên tàu để bồi hồi lòng ai? Phố đông nhộn nhịp xe người, sáng se se lạnh, tím trời sương giăng. Chiều về với biển Kiên Giang, sương hoa Hà Nội, rộn ràng tim ta…

Hiểu ai người mong chờ, đôi mắt lấp lánh. tranh son dau tran quang dinh (Ảnh minh họa)

James Webb là kính thiên văn lớn nhất hiện nay của nhân loại. Trong Thiên văn học, khoảng cách được đo bằng đơn vị năm ánh sáng. Một năm ánh sáng bằng 9,5 nghìn tỷ km.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

tranh son dau tran quang dinh (Ảnh minh họa)

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Xem thêm  State of Survival Funtap Mod Apk: Sống sót trong chiến trường hậu tận thế

Hà Nội, 2-1-2023

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.
Xem thêm  Bài Thuyết Trình Thanh Niên Với Văn Hóa Giao Thông

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Cao nguyên đá cao vút, mây trắng la đà xuống. Suối xanh dài, những vấp đá trôi sót. Gặp xuân theo ai vượt cổng trời, gió ràn rạt, vờn theo sương trắng. Mã Pì Lèng đèo quanh co vàng nắng, chỉ màu vắt qua đá chênh vênh. Vườn lanh, rẫy ngô xanh mướt, lá trữ tình. Sông Nho Quế lung linh dòng điện sáng. Đêm mùa xuân ấm áp ngọn lửa hồng. Rượu ngô uống mềm môi du khách. Sáo dìu dặt nơi nách tường bờ vách. Gọi cô gái Mông mở cổng đón người xa…

Trên đường ngập tràn mơ ảo, hơi sương làm ướt lá vàng. Lạnh se se, hương ngọt ngào, cõi người vấn vít và lao xao. Non tơ lộc biếc hanh hao nụ gầy, lích rích vòm cây vang tiếng âm. Đường Xuân tràn đầy nắng mới, hoa đào khoe sắc, mai vàng duyên. Những tiếc nuối, muộn phiền như thể, tan biến vào miền hư vô. Buồn vui nấn níu hai bờ, để vành trăng khuyết cong cong thêm. Hãy ngỡ như có điều lích rích, trong thế gian đầy bất ngờ. Cõi người tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.

Hà Nội, 2-1-2023

Nguyễn Trung Hậu

Hiểu ai người mong chờ.

Thanh Minh (Hà Nội)

Chùm thơ Haiku:

  1. Mưa Xuân: Dừng xe, hai mái đầu.
  2. Ngày chưa xa: Em còn nhớ, chúng mình.
  3. Bay về: Én ơi, mùa Xuân đang đến bên thềm.
  4. Nhìn Thu: Muốn im lặng, ta biết thế nào là phù du.
  5. Cõi người: Tôi đi, tri thức nhân loại, mặt đất bao la, những thiên hà xa xăm.
  6. Boong boong gợn ánh trăng, nhà sư lặng thầm đi xuống núi, theo sau vệt sương mòn.
  7. Nhặt thưa từng chấm trắng, cây đồng chiều cất cánh bay lên, tha khói thả vào nắng.
  8. Mắt ánh xạ cánh hồng, với ai đâu… tự mình ỏn ẻn, nở nụ cười hàm tiếu.
  9. Người trong gương ngắm mình, hai đứa âm dương nghìn trùng biệt, gặp nhau nếp nhăn biết.
  10. Bóng chuồn in mặt ao, đàn cá ngoi lên tranh nhau đớp, gió lặng bèo lăn tăn.

Trần Văn Khương (Kiên Giang)

Chào mừng bạn đến với PRAIM, - nền tảng thông tin, hướng dẫn và kiến thức toàn diện hàng đầu! Chúng tôi cam kết mang đến cho bạn một trải nghiệm sâu sắc và tuyệt vời về kiến thức và cuộc sống. Với Praim, bạn sẽ luôn được cập nhật với những xu hướng, tin tức và kiến thức mới nhất.