Mùa đông năm 1990, Đặng Hòa Bình, một người đàn ông độc thân 36 tuổi ở Trùng Khánh (Trung Quốc) dậy sớm đi bán khoai tây. Khi trở về từ chợ, Đặng Hòa Bình nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ. Anh tìm quanh xem nhưng không ai ở đây. Sau một cơn gió lạnh, tiếng khóc lại vọng lên, khiến anh không thể không tới xem là gì.
Đó là một bé gái, nằm trong chiếc hộp nín khóc. Ánh sáng mờ từ que diêm chiếu sáng cho bé, chiếc lưỡi nhỏ tím tái vì lạnh đang liếm môi trông rất đáng yêu. Cha mẹ Đặng Hòa Bình vừa mừng vừa lo khi con trai mang về một bé gái nhặt được bên đường.
Trong tình huống không có thời gian suy nghĩ, Đặng Hòa Bình nói: “Chúng ta hãy nuôi bé gái này vài ngày xem sao, có thể có người đến nhận về đấy.” Đặng Tuyết Phong, tên mà họ đặt cho bé, đã trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình bất đắc dĩ này.
Để nuôi bé gái, Đặng Hòa Bình làm việc chăm chỉ, kiếm tiền vất vả hơn. Anh xem cô bé như con ruột của mình và cảm thấy hạnh phúc khi thấy cô bé lớn lên từng ngày. Đặng Hòa Bình đầu tư tiền bạc để mua đồ dùng học tập cho cô bé và luôn đưa cô bé đến trường hàng ngày.
Đặng Tuyết Phong, sau khi đạt thành tích xuất sắc trong cấp 1, tiếp tục tiến bộ và sống quá trình học cấp 2. Nhưng cuộc sống không dễ dàng cho gia đình Đặng Hòa Bình. Họ phải đối mặt với đau buồn khi ông bà nội qua đời và cậu em trai của Đặng Hòa Bình bị thiểu năng. Tuyết Phong luôn nỗ lực học tập để trở thành một bác sĩ giỏi, để chữa bệnh cho mọi người và giúp gia đình.
Năm 2010, Tuyết Phong được nhận vào trường Cao đẳng Y tế thuộc Đại học Sư phạm Hồ Nam. Trong khi cô đang vui mừng với thành công của mình, cha nuôi bị mắc bệnh phổi nặng. Tuy nhiên, ông giấu bệnh để không ảnh hưởng đến kỳ thi của con gái.
Đau khổ, Tuyết Phong quyết định từ bỏ việc học đại học. Nhưng cha nuôi cô tức giận: “Tôi nuôi con để mong con trở thành người, học hành đàng hoàng. Nếu con từ bỏ học thì cha phải làm sao?” Nghe lời cha nuôi, Tuyết Phong tiếp tục học đại học nhưng luôn đau đáu lo cho sức khỏe của cha.
Khi Tuyết Phong đang học năm 2, một cặp vợ chồng từ làng bên đến và tiết lộ rằng Tuyết Phong chính là con gái của họ. Họ đã bỏ đi cô bé vì không đủ điều kiện nuôi và muốn có một cậu con trai. Bất ngờ, họ đã nhận ra sự sai lầm và muốn đón con gái về, đồng thời hỗ trợ Đặng Hòa Bình về mặt tài chính.
Đặng Hòa Bình không biết làm thế nào để đối mặt với tình huống này. Nhờ sự giúp đỡ của chương trình truyền hình chia sẻ câu chuyện khó khăn và cảm động, câu chuyện của cha con Đặng Tuyết Phong được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội. Tuyết Phong đã được miễn học phí và nhận được việc làm trong khi đang theo học ở trường.
Người cha ruột của Tuyết Phong cảm thấy hối hận khi thấy con gái mình, trong khi đó, Tuyết Phong luôn tự hào nói: “Tôi chỉ có một người cha, ông ấy là Đặng Hòa Bình.”
Cha mẹ ruột của Tuyết Phong tức giận và không còn cách nào khác ngoài việc rời đi. Tuyết Phong đã trở thành một bác sĩ nổi tiếng, có gia đình hạnh phúc bên người cha yêu thương. Câu chuyện của họ đã trở thành một nguồn cảm hứng lớn và nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ mọi người.
Hãy truy cập PRAIM để khám phá thêm về chúng tôi và những câu chuyện ý nghĩa khác!
Chào mừng bạn đến với PRAIM, - nền tảng thông tin, hướng dẫn và kiến thức toàn diện hàng đầu! Chúng tôi cam kết mang đến cho bạn một trải nghiệm sâu sắc và tuyệt vời về kiến thức và cuộc sống. Với Praim, bạn sẽ luôn được cập nhật với những xu hướng, tin tức và kiến thức mới nhất.