Truyện này là phiên bản chỉnh sửa từ bản gốc với tên “Của ta xinh đẹp hiệu trưởng mẹ (Bản sửa không nón xanh) (toàn bổn)”. Bản sửa này đã được fan chỉnh sửa để loại bỏ các yếu tố không phù hợp trong bản gốc.
Mẹ của tôi là hiệu trưởng trường trung học đầu tiên của tôi, chuyên tâm hướng đến thành tích phương diện. Mẹ từ nhỏ đã bị gia đình ảnh hưởng, có tính cách bảo thủ và theo truyền thống phụ nữ.
Đúng với cái danh từ “thủ trưởng”, mẹ thực sự quyết đoán và quyết tâm với công việc. Thường ngày, mẹ chỉ mặc áo sơ mi dài thay vì đồ chuyên nghiệp. Mẹ hiếm khi mặc váy, thậm chí khi mặc cũng chỉ dưới áo choàng. Nhìn xuống chân, tôi không biết mẹ có đôi chân đẹp hay không.
Trải qua những thăng trầm, Tôi cảm thấy Tôn Di – một chàng trai thật tàn ác và là một ác mộng đối với tôi. Nhưng dần dà, tôi cảm nhận thấy sự hấp dẫn từ thân hình của anh ta, đặc biệt là mông to và đầy đặn. Mông của anh ta to nhưng vẫn mềm mại và hấp dẫn, như một quả đùi tôm to bên trong vỏ tôm.
Rốt cuộc, tôi đã không thể kiềm chế được, và chúng tôi có đêm tình đầu tiên của chúng tôi. Nhưng ngày hôm sau, tôi đã nhận ra mình có thể mang thai. Tôi đã không kiểm soát được mình và đã không còn lựa chọn nào khác.
Tôi và Tôn Di đã trải qua những giai đoạn khó khăn trong quá trình mang thai của tôi. Nhưng cuối cùng, chúng tôi đã chấp nhận và nhìn nhận con đường phía trước.
Nhưng một sáng, tiếng khóc của đứa bé đã đánh thức chúng tôi. Thật khó chịu khi bị đánh thức sớm vào buổi sáng, nhưng chúng tôi cùng nhau chăm sóc con yêu của mình.
Vấn đề xuất phát từ việc đứa bé không được ăn đủ sữa từ hôm qua. Mọi người đã cố gắng cho bé ăn và tắm rửa sạch sẽ. Rồi mọi chuyện dần trở nên bình thường trở lại.
Nhưng cả mẹ và Tôn Di đều có biểu cảm lạ trong khi nhìn nhau. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra. Sau một lúc, mẹ đã nôn mửa, khiến tôi và Tôn Di lo lắng.
Chúng tôi thần tốc đưa mẹ đi đến phòng khách và chăm sóc cho mẹ. Tôi hỏi ý kiến Tôn Di về tình hình của mẹ, và anh ta nói rằng mẹ có thể mang thai.
Điều này khiến tôi hoảng sợ và không thể tin được. Cả Tôn Di và mẹ đều đã khẳng định là đúng. Tuy nhiên, tôi cũng không thể tin rằng đứa bé trong bụng lại là con của Tôn Di và mẹ tôi.
Tình huống này là rất khó hiểu đối với tôi. Tuy nhiên, thậm chí khi cả hai người không thừa nhận, tôi cũng sẽ ủng hộ và chấp nhận. Tỷ lệ các vấn đề sinh tử trong gia đình thực sự không cao.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn lo lắng và quan tâm đến sức khỏe của mẹ. Tôi hỏi ý kiến Tôn Di về tình hình của mẹ, và anh ấy nhanh chóng kiểm tra mạch máu của mẹ.
Cuối cùng, anh ấy nói rằng mẹ đã qua cơn mệt mỏi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tham gia vào cuộc trò chuyện.
Tôi tỏ ra lo lắng và hỏi ý kiến của mọi người. Tuy nhiên, mẹ cùng Tôn Di đều tỏ ra không quan tâm và cười nhẹ. Tôi có cảm giác rằng họ đang cố che giấu điều gì đó.
Tôi ngồi bên cạnh mẹ và Tôn Di, nhìn chằm chằm vào họ. Tôn Di nhìn mẹ và cười, ý bảo rằng không có vấn đề gì phải lo lắng.
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra và đặt câu hỏi. Tuy nhiên, Tôn Di nhanh chóng nhận ra và nói rằng mẹ có thể mang thai.
Tôi tỏ ra ngạc nhiên và không thể tin được nhưng Tôn Di đã xử lý tình huống rất tốt. Tuy nhiên, mẹ và Tôn Di đều có biểu hiện không bình thường và không lột tả được cảm xúc của mình.
Mẹ tiến lại gần và ôn a di cam đoan rằng không có vấn đề gì. Tuy nhiên, Tôn Di và tôi cảm nhận được cuộc trò chuyện của họ.
Mẹ vẫn lo lắng và hỏi ý kiến của Tôn Di. Tôn Di nhìn vào mẹ và cười, ý bảo rằng không có vấn đề gì và mẹ không cần lo lắng.
Mẹ yên tâm hơn và chúng tôi quay về phòng khách. Tôi muốn hỏi ý kiến Tôn Di về tình hình, nhưng anh ta đã vào phòng bếp nhanh chóng.
Tôi tự hỏi liệu có thể trùng hợp như vậy hay không…
Sẽ không thể như vậy chứ?
Chào mừng bạn đến với PRAIM, - nền tảng thông tin, hướng dẫn và kiến thức toàn diện hàng đầu! Chúng tôi cam kết mang đến cho bạn một trải nghiệm sâu sắc và tuyệt vời về kiến thức và cuộc sống. Với Praim, bạn sẽ luôn được cập nhật với những xu hướng, tin tức và kiến thức mới nhất.